01/9/2012 - 01/3/2017

Một quãng đường 4 năm 6 tháng vậy rồi cũng đến ngày kết thúc. Tôi lại bước đi một hành trình mới trên một con đường mới. Bỏ lại sau lưng một quãng thời gian đủ dài với những bước cha6n chập chững vào đời. Trên những bước chân đó, tôi cảm nhận thấy niềm vui, nỗi buồn, thất vọng, hy vọng và cả tình yêu thương.

Hơn 4 năm đó, tôi đã tìm thấy những lý tưởng của tuổi trẻ nơi những người thanh niên mặc áo xanh với đầy nhiệt huyết, khát khao cống hiến sức trẻ cho hai từ "Tổ quốc" thiêng liêng. Họ đã sống như thế và như thể họ chẳng cần biết rồi sau đó sẽ là gì - sau màu áo xanh đó sẽ là gì? Tôi sai. - Vì những điều đó không cần phải nghĩ đến. Vì cuộc sống có xô đẩy và cuộc đời dù có bóp nghẹt lý tưởng của chúng ta đi chăng nữa, nhưng chính chúng ta mới là người quyết định vận mệnh của mình, của gia đình mình và của Tổ quốc mình.

Tôi không bao giờ nghĩ một trong những con người chiến thắng trong đêm 19/5 năm ấy lại là mình. Chiến thắng trong một cuộc thi với tầm vóc của TP và với một lĩnh vực chưa bao giờ tôi nghĩ mình thật sự có khả năng. Nhưng tôi đã! Chiến thắng đó là kỷ niệm đẹp nhất, tuyệt vời nhất và tự hào nhất tôi đã có trong quãng thời gian 4 năm đó. Nó cho tôi biết mình có thể làm được gì! Cảm ơn những người bạn của tôi!

Tôi đã từng hy vọng, từng nhiệt huyết với con đường Thư viện ấy - và đến tận bây giờ, trong tim tôi, vẫn còn một ngọn lửa vẫn âm ỉ - âm ỉ đến nao lòng! Nhưng cho đến khi tôi đã nhận ra được tất cả không như mơ [...]