Con người và đồng loại!


Sáng nay, Mùa Noel đã đến gần hơn và Sài Gòn như lạ hơn với chút không khí nhè nhẹ hơi lạnh buổi sớm. Không lạnh lắm, ra đường chẳng cần mặc áo khoác và xe chạy nhanh thế nào cũng chỉ làm cho tâm hôn thêm dịu mát hơn. Lâu rồi chẳng mang những cảm giác như thế, như sáng nay với con đường khác lạ.

Vội rời nhà mà không quên chào Em vẫn đang say giấc ngủ. Từ ngày cùng bước vào cuộc sống này, em đã chịu nhiều vất vả, nhiều nỗi lo toan với những đuôi cá nay đã hằn sâu hơn nữa. Nghĩ đến mà thấy nhói trong lòng. Nước mắt cứ khi nào cũng thế, chực trào ra rồi lại chảy ngược vào lòng. Chẳng biết từ khi nào lại có thể điều khiển cảm xúc mình hay như thế. Có lẽ là do thời gian, có lẽ là từ ngày hiểu, biết, nghĩ và làm khác với những-ngày-xưa-thân-ái.

Trong lòng đôi khi muốn giải thích, muốn diễn tả, tìm ra những lý do vì sao và tại sao của muôn vạn nhiều điều trong cuộc sống. Những vụ án oan, những tử tù bị kết án từ những bản án không vì công lý, có những người gỡ tội, những người buộc tôi, có những người đứng giữa xét xử, có những nguyên tắc, có những luật lệ... tất cả đều có nhưng sao vẫn có oan???

Đều là người, đều có suy nghĩ, lương tri, tình cảm, cảm xúc, gia đình... cả một thế giới, một vũ trụ riêng của mình nhưng rồi sao nỡ mang đến những nỗi khổ, nỗi đau cho đồng loại, cho những người thấp cổ bé họng, chẳng có quyền lực trong tay? Đọc qua những con người như Huỳnh Văn Nén, Nguyễn Thanh Chấn, Hàn Đức Long về những tháng năm phải ở trong tù, phải gánh chịu nỗi đau mất anh, mất em, mất cha, mất mẹ, mất con, mất gia đình... thì chúng ta - những khán giả của cuộc đời, những con người buộc tôi, những con người gỡ tội, những con người phân xử có cảm thấy điều gì đó như lo lắng chẳng hạn, nếu một ngày ta là họ thì cuộc đời ta sẽ ra sao???
Niềm tin tôn giáo nói với tôi rằng con người không phải là "con", nhưng là người - Người với hình ảnh của một Đấng Tạo hóa siêu nhiên đã tạo ra chúng ta và đặt vào chúng ta những điều tốt đẹp, những điều chân thiện mỹ. Cho dù Charles Darwin bảo rằng con người đã tiến hóa từ "con" đi chăng nữa, thì đến hôm nay người ta cũng không thể cư xử với nhau như "con" được.

Thật khó hiểu cuộc đời???

Có lẽ là không! Khi lợi ích, vật chất và danh vọng đủ lớn, người ta sẽ sẵn sàng để làm bất cứ điều gì để giữ lấy, giành lấy và chiếm lấy chúng, thậm chí bằng cách chà đạp lên chính những "con người" đồng loại của mình. Tình cảm và lý trí bao giờ cũng là nền tảng của một con người - ngay cả trùm phát xít cũng còn biết yêu kia mà, nhưng rõ ràng là vậy, lợi ích - vật chất - danh vọng đủ lớn thì người ta sẽ sẵn sàng đánh đổi để giành lấy.

Tốt nhất là hãy hiểu cuộc đời, cố gắng đừng để vòng xoáy của nó cuốn lấy, hãy đứng vững vàng trên miệng hố và thả vào nó những tảng đá đủ lớn để vòng xoáy đó phải sớm tiêu tan đi. Và tin tưởng rằng, dù có những người đã bất chấp để đánh đổi tất cả và chà đạp đồng loại thì vẫn có những người cũng bất chấp tất cả để giữ lấy đồng loại. 

Cuối cùng, thì xã hội vẫn đi lên theo hình xoắn ốc!

Đăng nhận xét

[blogger]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.