Việt Nam và khát vọng về một nền bóng đá hùng mạnh



Việt Nam và khát vọng về một nền bóng đá hùng mạnh
ĐTQG Việt Nam tuột mất chiến thắng trước ĐTQG Iraq. Ảnh: Nhật Minh.
 (BongDa.com.vn) – ĐTQG Việt Nam đêm qua (8/10) đã có một trận đấu cực hay trước ĐTQG Iraq. Chúng ta đã may mắn cũng như xuất sắc trong cả trận đấu và nếu may mắn hơn chút nữa, thì đêm qua, Châu Á đã có địa chấn. Nhưng bóng đá là thế và… Việt Nam là thế.

Đêm qua, khi tiếng còi của trọng tài Christopher vang lên gần khu vực 16m50 và tay chỉ vào chấm phạt đền, tôi nghẹn ngào và có lẽ, hàng triệu người Việt Nam cũng nghẹn ngào, không nói thành lời. Không đầy 1 phút nữa trận đấu sẽ kết thúc, chỉ cần pha tấn công đó của Iraq bị bẻ gãy, bóng được phá thật mạnh lên trên, trọng tài sẽ nổi còi và Việt Nam sẽ chiến thắng nhà cựu vô địch Châu Á năm 2007.

Nhưng, phạt đền, mất 2 điểm và tivi… quay khuôn mặt đầy nước mắt của Công Vinh – cầu thủ mà mới ngày trước còn nói rằng “Việt Nam thắng Iraq là điều phi thực tế.”

Nhưng cũng đêm qua, công bằng mà nói, Iraq đã dồn ép Việt Nam trong gần như suốt trận đấu, nếu Nguyên Mạnh không xuất sắc, hàng hậu vệ không tỉnh táo, toàn đội không quyết tâm và thần may mắn không đứng về chúng ta, những tình huống tấn công có lẽ đã mang đến bàn thắng chứ không phải đợi đến quả phạt đền dành riêng cho Iraq ở cuối trận. Có lẽ, Iraq xứng đáng nhận quả phạt đền đó sau những nỗ lực không mệt mỏi của họ.
Việt Nam và khát vọng về một nền bóng đá hùng mạnh
ĐTQG Nhật Bản tham dự World Cup 2014. Ảnh: Internet.
Và cũng đêm qua, tôi nhớ lại câu chuyện mà cố danh thủ Phạm Huỳnh Tam Lang từng kể về “chiếc giày nhỏ” do các cầu thủ Nhật Bản tặng ông với hy vọng một ngày nào đó… người Nhật cũng đá bóng giỏi như người Việt Nam.

Câu chuyện xảy ra vào thập niên 1960 và 38 năm sau, ĐTQG Nhật Bản đường hoàng tiến vào Cúp Thế giới France’98, trước đó họ đã lần đầu tiên thống trị lục địa vàng với chức Vô địch Châu Á 1992. Nền bóng đá nước Nhật đã mang khát vọng quốc gia của dân tộc Nhật để đạt đến những thành tích vượt bậc đó.

Nhật Bản 40 năm sau Thế chiến đã vô địch châu Á nhưng Việt Nam 40 năm sau chiến thắng Vệ quốc chỉ vỏn vẹn một chức Vô địch Đông Nam Á. Và tôi tự hỏi, khát vọng của chúng ta có lớn như khát vọng của người Nhật khi cả hai quốc gia có cùng xuất phát điểm, cùng quãng thời gian đã trải qua?

Đêm qua, Công Vinh cùng đồng đội của anh đã chứng minh điều đó. Anh nói rằng “thắng Iraq là điều phi thực tế” nhưng chính anh đã ghi bàn dẫn trước và khóc khi chúng ta tuột mất chiến thắng ở những giây cuối cùng.

Anh nói rằng “phi thực tế” nhưng sâu trong lòng mình chắc chắn anh khao khát một chiến thắng cho anh, cho chúng tôi và cho dân tộc của chúng ta. Anh đã đúng khi nói về trình độ của hai ĐTQG nhưng anh đã không đủ can đảm để nói lên khát vọng của anh, của chúng tôi và của dân tộc chúng ta.
Chúng ta đã thi đấu một trận chiến đôi công với Iraq trên SVĐ Mỹ Đình, nơi mà trong khoảng thời gian 8 năm qua, những UAE, Qatar từng ôm hận thất bại. Sân nhà chỉ là một phần giúp phát huy hết nội lực và với những trận đấu cùng các ĐTQG hùng mạnh của Châu Á, chúng ta đã phát huy hết những nội lực to lớn của mình.
Việt Nam và khát vọng về một nền bóng đá hùng mạnh 
ĐTQG Việt Nam vô địch Đông Nam Á năm 2008. Ảnh: Internet.

Điều đó chứng tỏ rằng, khát vọng về một nền bóng đá hùng mạnh trong từng tuyển thủ quốc gia, trong từng người hâm mộ vẫn luôn cháy bỏng và đang dần đạt đến những tầm cao mới bằng chính khát vọng đó.

Điều quan trọng còn lại, liệu những nhà quản lý nền bóng đá Việt Nam có cùng mang khát vọng đó với người hâm mộ, với các tuyển thủ quốc gia. Sẽ có bao nhiêu người như Bầu Đức, bao nhiêu người như Chủ tịch VFF Lê Hùng Dũng?

Nhưng dù cho mỗi người có những mục tiêu và quyền lợi khác nhau, thì khát vọng về một nền bóng đá Việt Nam hùng mạnh mới là điều quan trọng nhất. Dân tộc chúng ta vẫn khao khát một ngày đường hoàng tiến vào Cúp Thế giới. Điều đó không phải giấc mơ, không phải “phi thực tế” nhưng là hiện thực, là thực tế với những gì chúng ta đã thể hiện đêm qua.

Người hâm mộ vẫn luôn cuồng nhiệt, tinh thần dân tộc trên đôi chân các tuyển thủ đã cháy và bây giờ, là lúc các nhà lãnh đạo của nền bóng đá nước nhà bắt đầu thực hiện khát vọng về một nền bóng đá Việt Nam hùng mạnh. Bây giờ hoặc không bao giờ.
(Bạn đọc: Nguyễn Phúc Duy Tân)

Đăng nhận xét

[blogger]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.