NGUYỄN QUỐC VIỆT – Cố ý gây thương tích.



HỒ SƠ 09 – NGUYỄN QUỐC VIỆT – Cố ý gây thương tích.
---//---

1         PHẦN I.


PHẦN CHUẨN BỊ

1.1             Tóm tắt vụ án

Bị can Nguyễn Quốc Việt và chị Đoàn Thị Xuân thường xuyên chung sống với nhau như vợ chồng tại nhà chị Xuân ở làng H’ra, xã Ia Hla, huyện Chư Pưh, tỉnh Gia Lai từ năm 2007. Chị Xuân đã ly dị chồng vào năm 2006 và sống tại căn nhà này từ đó đến nay cùng với 3 con của mình. Bị can Nguyễn Quốc Việt đã có gia đình riêng và có 3 con. Bị can hiện vẫn còn hôn thú và chung sống với vợ là chị Phan Thị Thanh Lâm tại Tổ 2, thị trấn Chư Sê, huyện Chư Sê, tỉnh Gia Lai.
Vào lúc 20g30’ ngày 17/4/2012, do mâu thuẫn xảy ra từ trước giữa hai người, bị can Việt đã mang 0,5 lít xăng tạt thẳng vào người chị Xuân và châm lửa đốt, dẫn đến cháy lan ra toàn bộ căn nhà. Đồng thời bị can Việt cũng uống thuốc sâu để tự tử. Nhưng khi nghe chị Xuân kêu cứu, Việt đã chở chị Xuân đi bệnh viện và có chị Trần Thị Bích Liên là người làm chứng, chở hai người đi bệnh viện.
Tại cơ quan điều tra, bị can Việt khai rằng do bực tức vì việc thường xuyện bị chị Xuân dùng những từ ngữ thô tục xúc phạm đến bị can, cha mẹ, gia đình bị can. Do sự bực tức tích tụ lâu ngày, nên khi tối ngày 17/4/2012 chị Xuân tiếp tục xúc phạm mình và cha mẹ mình, bị can đã dùng xăng để ngoài xe đổ lên người chị Xuân và châm lửa đốt.
Đối với chị Xuân, theo lời khai trong hồ sơ, chị Xuân không đề cập đến việc mình có dùng lời lẽ thô tục nhằm xúc phạm bị can Việt hay không?
Tổ chức giám định pháp y tỉnh Gia Lai đã có kết luận thương tật tổn hại sức khỏe của chị Đoàn Thị Xuân là 83%.
Đối với ngôi nhà và tài sản trong vụ cháy, Bản kết luận định giá tài sản ngày 2/5/2012 của Hội đồng định giá tài sản huyện Chư Pưh cho rằng tổng thiệt hại về tài sản là 200.999.000 đồng. Về phần điều trị thương tích và các chi phí liên quan, chị Xuân yêu cầu bồi thường 334.529.100 đồng.
Vợ bị can là Phan Thị Thanh Lâm đã bồi thường thay cho bị can Việt tổng cộng 200.000.000 đồng.
VKS ND Tỉnh Gia Lai đã truy tố bị can Nguyễn Quốc Việt về các tội Cố ý gây thương tích theo quy định tại Khoản 3 Điều 104 BLHS và tội Hủy hoại tài sản theo quy định tại Điểm a Khoản 3 Điều 143 BLHS.

1.2             Kế hoạch xét hỏi

Kế hoạch xét hỏi tại phiên tòa được mở lại lần 2 như sau:
Hỏi bị hại Đoàn Thị Xuân:
-         Bị hại đã sống chung như vợ chồng với bị cáo được bao lâu? Trong thời gian đó bị cáo và bị hại có tài sản chung hay không?
-         Bị hại có thường xảy ra mâu thuẫn với bị cáo hay không? Đó là những mâu thuẫn gì? Thời gian nào thì bắt đầu xảy ra những mâu thuẫn đó?
-         Tối ngày 17/4/2012 bị hại và bị cáo có cự cãi với nhau hay không? Về vấn đề gì?
-         Khi nhìn thấy chị bị lửa cháy dữ dội và chạy vào nhà tắm, bị cáo có chạy theo hay không và đã làm gì?

Hỏi người làm chứng Trần Thị Bích liên:
-         Bà Liên có mối quan hệ như thế nào với bị hại?
-         Bà Liên có biết bị cáo Nguyễn Quốc Việt hay không?
-         Khi sự việc tối 17/4/2012 xảy ra, bà đang làm gì, ở đâu, với ai?
-         Bà có biết gì về những mâu thuẫn giữa bị hại và bị cáo mà bị hại vừa trình bày hay không?
-         Trong buổi tối diễn ra sự việc, bị cáo đã nói những gì với bà? Đề nghị bà trả lời thật rõ.

Hỏi bị cáo Nguyễn Quốc Việt:
-         Bị cáo học đến lớp mấy?
-         Lý do vì sao bị cáo phải nghĩ học?
-         Bị cáo có đồng ý với những mâu thuẫn giữa bị cáo và bị hay mà bị hại vừa trình bày hay không?
-         Bị cáo có mượn tiền bị hại hay không? Vì sao?
-         Bị cáo nghĩ như thế nào về những lời lẽ mà bị hại dành choi bị cáo?
-         Tối 17/4/2012, sau khi cự cãi với bị hại Xuân, bị cáo ra ngoài làm gì?
-         Mục đích bị cáo mua xăng về để làm gì?
-         Tại sao bị cáo dùng xăng để đốt bị hại?
-         Có phải chỉ vì tran cãi một lúc vào tối 17/4/2012 mà bị cáo quyết định đốt bị hại hay không?
-         Bị cáo có nhận thức được mức độ nghiêm trọng mà hành vi phạm tội của mình gây ra hay không?
-         Bị cáo có thật sự ăn năn hối hận về hành vi của mình hay chưa? Nếu được trở lại thời điểm đó, bị cáo có dám thực hiện hành vi này hay không?

1.3             Bài bào chữa

Kính thưa HĐXX, Vị đại diện VKS, các vị luật sư đồng nghiệp cùng mọi người đang có mặt trong khán phòng. Tôi là Nguyễn Phúc Duy Tân, luật sư thuộc Đoàn LS TP.HCM, là người bào chữa cho bị cáo Nguyễn Quốc Việt trong vụ án Cố ý gấy thương tích và Hủy hoại tài sản theo cáo trạng truy tố mà Vị đại diện VKS vừa trình bày.
Trước khi trình bày lời bào chữa, tôi xin được phép gửi lời cảm thông sâu sắc đến cá nhân người bị hại cũng như người thân trong gia đình người bị hại. Tôi biết rằng sự việc đau lòng này là quá sức chịu đựng của bị hại và thật sự luật pháp cần phải có một bản án công minh, công bằng để bù đắp phần nào nỗi đau đớn về thể xác và tinh thần mà bị cáo phải chịu lấy. Xin bị cáo đón nhận lời cảm thông sâu sắc của cá nhân tôi.
Kính thưa HĐXX, khoảng đầu năm 2012, bị cáo Việt có mượn của bị hại Đoàn Thị Xuân một số tiền 178.000.000 đồng để có vốn làm hồ tiêu. Đến trước ngày 17/4/2012 thì bị cáo đã thanh toán số tiền này cho bị hại. Đến ngày 17/4/2012, khi bị cáo trả cho bị hại một số tiền mình đã mượn thêm sau này và kèm theo 4.000.000 đồng để cho riêng bị hại. Bị hại không nhận số tiền 4.000.000 đồng này. Đến chiều tối sau khi đi chơi về, giữa bị hại và bị cáo lại xảy ra mâu thuẫn và dùng những lời lẽ thô tục với nhau. Giữa lúc đang nóng giận và không kiềm chế được bản thân, bị cáo đã lấy 0,5 lít xăng – là số xăng bị cáo dự định đổ vào xe để đi rẫy, tạt vào người bị hại và châm lửa đốt. Ngay sau khi sự việc đáng tiếc xảy ra, bị cáo đã cố gắng dập lửa cho bị hại và truy hô nhờ hàng xóm đến giúp đỡ. Kết quả là bị hại mang tỷ lệ thương tật 83% và tổng giá trị tài sản bị thiệt hại là 200.999.000 đồng.
Dựa vào hồ sơ vụ án, VKSND tỉnh Gia Lai đã truy tố bị cáo trước Tòa về hai tội danh: tội Cố ý gây thương tích theo Khoản 3 Điều 104 và tội Hủy hoại tài sản theo Điểm a Khoản 3 Điều 143 BLHS. Tôi cho rằng, những yếu tố cấu thành các tội danh này được xem xét lại.
Thứ nhất, về tội Hủy hoại tài sản, mặc dù đã có đủ 3 yếu tố chủ thể, khách thể và khách quan nhưng mặt chủ quan là không có. Do đó, không cấu thành tội danh này vì những lẽ sau:
Về mặt chủ quan, bị cáo không hề có ý định muốn hủy hoại tài sản của chị Xuân, cụ thể bao gồm căn nhà và toàn bộ tài sản hiện có trong nhà.
Căn cứ vào các bút lục 3, 40, 42, 51, 91, 94, 98, 99 là những chứng cứ về lời khai của bị cáo và bị hại được phản ánh trong hồ sơ và qua thực tiễn vụ việc đã xảy ra cũng như từ những lời khai khách quan của những người làm chứng tại các bút lục 57, 59, 66, 73, 76, 80, 82 về mối quan hệ thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, thậm chí cực kỳ căng thẳng giữa bị cáo và chị Xuân, có thể khẳng định được rằng nguyên nhân dẫn đến sự việc vào tối ngày 17/6/2012 là do mâu thuẫn trong cuộc sống giữa bị cáo và bị hại. Từ những mâu thuẫn ngày càng chồng chất và không thể giải tỏa đó của bị cáo, đã hình thành nên sự việc ngay lúc 20g30 tối 17/6/2012 hành vi dùng xăng tạt vào người bị hại và châm lửa đốt.
Từ một phút thiếu kiềm chế, vì một ý nghĩ nông nỗi và không làm chủ được bản thân, bị cáo đã thực hiện hành vi trên như một sự ức chế đến mức đỉnh điểm và bộc phát qua bên ngoài mà không kịp suy nghĩ chín chắn. Bị cáo chỉ nhắm đến duy nhất là đối tượng bị hại để thực hiện hành vi của mình, không hề có ý định muốn đốt cháy căn nhà cùng những tài sản hiện có trong nhà.
Hơn nữa, theo biên bản khám nghiệm hiện trường và những lời khai chi tiết của cả bị cáo và bị hại tại các bút lục từ 107 đến 114 cho thấy rằng, bị cáo chỉ đổ xăng duy nhất vào người bị hại. Bị hại vì bất ngờ không kịp tránh né đã theo quán tính mà chạy thẳng vào nhà tắm để xối nước lên người nhằm dập tắt lửa và bị cáo đã chạy theo lấy nước để dập lửa cho bị hại. Những hành vi này chính bị hại cũng đã thừa nhận trong các bút lục 40, 43, 51. Việc lửa bén sang các tài sản khác là sự việc ngoài ý muốn của bị cáo, do sự vùng vẫy trong đau đớn của bị hại mà lửa đã lan sang tài sản và sự việc đáng tiếc này chúng ta có thể nhìn nhận được.
Và theo quy định của pháp luật tại Điều 143 BLHS, tội hủy hoại tài sản bắt buộc phải xuất phát từ ý chí chủ quan, là hành động, là lỗi cố ý của người thực hiện hành vi đó nhằm muốn phá hỏng, làm hư hại, làm mất giá trị sử dụng của tài sản và đối tượng nhắm đến phải là tài sản và chỉ có thể là tài sản mà thôi. Mà trong trường hợp này, hậu quả xảy ra ngoài ý muốn ban đầu của bị cáo, bị cáo chỉ vì không kiềm chế dẫn đến thực hiện hành vi để hả cơn giận dồn nén bao lâu nay và gây nên sự việc bị cáo không hề muốn.
Do đó, từ những quy định của pháp luật và những chứng cứ khách quan được thu thập trong quá trình điều tra, tôi cho rằng hành vi của bị cáo Nguyễn Quốc Việt không đủ bốn yếu tố cấu thành tội Hủy hoại tài sản, vì vậy bị cáo không phạm tội Hủy hoại tài sản như cáo buộc của vị đại diện VKS đã trình bày. Theo tôi, những tài sản đã bị hư hại do hỏa hoạn thuộc về trách nhiệm bồi thường thiệt hại dân sự mà bị cáo phải thực hiện để đền bù lại lỗi lầm mình đã gây ra.
Thứ hai, về cáo buộc Cố ý gây thương tích theo Khoản 3 Điều 104 mà vị đại diện VKS dành cho bị cáo Nguyễn Quốc Việt, tôi không có ý kiến. Tuy nhiên có một tình tiết quan trọng, kính mong HĐXX xem xét. Đó là hành vi phạm tội tức thời của bị cáo thực chết là do mâu thuẫn phát sinh từ rất lâu giữa bị cáo và bị hại. Trong buổi tối ngày 17/4/2012, bị hại đã có những lời lẽ xúc phạm bị cáo và gia đình bị cáo dẫn đến trạng thái tinh thần của bị cáo đã bị kích động.
Do đó, tôi kính đề nghị HĐXX đặc biệt xem xét tình tiết giảm nhẹ của bị cáo theo quy định tại Điểm đ Khoản 1 Điều 46 BLHS.
Ngoài ra, bị cáo đã thể hiện thật sự lòng ăn năn, thống hối về lỗi lầm của mình –  cụ thể tại các bút lục 40, 43, 51, và trong suốt quá trình điều tra đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối cãi về hành vi của mình. Đồng thời, khi sự việc đáng tiếc xảy ra, bị cáo đã tác động để vợ mình bồi thường, khắc phục hậu quả cho gia đình bị hại. Tổng số tiền đã đền bù là 200.000.000 đồng và đã được gia đình bị hại chấp nhận.
Vì vậy, xin HĐXX xem xét thêm các Điểm b, p Khoản 1 Điều 46 BLHS khi quyết định đưa ra hình thức tuyên phạt bị cáo.
Hơn nữa, trình độ học vấn của bị cáo thấp, chỉ có 2/12. Gia đình bị cáo từ nhỏ  đông anh em, bị cáo lại là con cả trong gia đình. Do vậy, cũng có những yếu tố tác động nhất định từ môi trường xung quanh đối với nhận thức và suy nghĩ của bị cáo. Ít nhiều với những nhận thức còn thiếu sót đó đã dẫn đến hành động đáng tiếc ngày hôm nay của bị cáo. Kính mong HĐXX xem xét!
Cuối cùng, Thưa người bị hại cùng gia đình người bị hại, một lần nữa tôi thành thật gửi lời chia sẻ, cảm thông đến nỗi đau mà chị Xuân phải gánh chịu. Giờ đây, một bản án nghiêm minh là cần thiết cho hành động bộc phát, nông nỗi của thân chủ tôi. Tôi cũng nghĩ rằng, bản án dù có được tuyên ra sao, cũng không sao bù đắp được nỗi đau mà chị và gia đình phải gánh chịu.
Do đó, tôi chỉ xin được tin tưởng vào sự công bằng, công minh của pháp luật, và sự công tâm của HĐXX, mà sẽ có một bản án hợp tình, hợp lý, đúng người, đúng tội được tuyên dành cho bị cáo.
Tôi xin chân thành cảm ơn HĐXX và quý vị đã lắng nghe!
Xin trân trọng cảm ơn!

Nguyễn Tân

Đăng nhận xét

[blogger]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.